Lúc nhận được bằng chứng ngoại tình do công ty thám tử cung cấp, cả tôi và mẹ chồng đều thất thần. Tôi không nói gì, nhưng mẹ chồng tôi tỏ ra rất bức xúc, bà ấy bảo tôi đừng quá hiền lành, nhẫn nhịn mà mất chồng như chơi, rồi mẹ chồng tôi còn rủ tôi đi đánh ghen.
Tôi là cô gái khá xinh xắn và ngoan ngoãn, từ xưa đến nay chỉ biết chuyện học hành, chưa từng yêu đương lăng nhăng.
Khi đến tuổi kết hôn cũng có nhiều chàng trai theo đuổi, nhưng cuối cùng tôi nghe lời cha mẹ về làm đám cưới với Tú.
Bố mẹ tôi và bố mẹ Tú là bạn làm ăn, hai nhà chơi với nhau rất thân, từ nhỏ đã nhận làm thông gia của nhau, tôi cứ tưởng đùa ai ngờ lại thật.
Bản thân tôi ban đầu không thích Tú lắm, thoạt nhìn Tú cũng khá đào hoa, lãng tử. Quen thân mới biết anh là người ăn chơi. Tôi cũng biết là mình và anh không hợp, nhưng quen nhau một thời gian thì thấy anh có chút thay đổi, một phần là do bố mẹ tôi ra sức vun vén nên cuối cùng tôi cũng gật đầu đồng ý làm vợ Tú.

Khi về nhà chồng, tôi được bố mẹ chồng rất yêu thương tôi. Còn về phần Tú, khoảng thời gian đầu, anh cũng hết mực chiều chuộng. Nhưng tất cả chỉ là diễn nên chẳng được bao lâu.
Một lần Tú về nhà, say sỉn, nhìn tôi và bảo :"Em thật là lấy về chỉ để trưng tủ kính, chẳng làm được việc gì cả. Ngay cả việc ân ái với chồng em cũng không làm tốt, em cứng như khúc gỗ, em chỉ biết hưởng thụ”
Nghe chồng nói, tôi ngỡ ngàng và đau khổ vô cùng. Tính tôi nhu mì, lại chưa từng trải qua chuyện yêu đương nên đúng là tôi không có kinh nghiệm thật. Hơn nữa, trong quá trình ân ái, Tú lại quá vồ vập nên làm tôi sợ.
Sau lần đấy, tôi tìm hiểu rất nhiều về vấn đề “chăn gối”, chỉ mong mình có thể cải thiện được hơn. Nhưng anh lại bỏ bê, không còn hào hứng. Anh đi suốt ngày, nếu có về nhà thì đều trong tình trạng say khướt.
Cứ thế mà vợ chồng tôi đã xa nay càng xa…. Và chuyện anh có nhân tình là điều dĩ nhiên.
Tôi muốn có bằng chứng để anh không chối cãi, để bố mẹ tôi và bố mẹ chồng có thể thấy được hành vi sai trái của anh nên đã âm thầm thuê thám tử theo dõi.
Cũng nhanh thôi, chỉ trong vòng 4-5 ngày tôi đã nhận được bằng chứng chồng mình ngoại tình.
Lúc nhận được bằng chứng ngoại tình do công ty thám tử cung cấp, cả tôi và mẹ chồng đều thất thần. Tôi không nói gì, nhưng mẹ chồng tôi tỏ ra rất bức xúc, bà ấy bảo tôi đừng quá hiền lành, nhẫn nhịn mà mất chồng như chơi, rồi mẹ chồng tôi còn rủ tôi đi đánh ghen.

Hôm đó, sau khi nhận được thông báo Tú cùng nhân tình đang ở tại khách sạn A, mẹ chồng và tôi cùng đến chỗ đó. Tôi thật sự sốc trước thái độ hung hăng của mẹ chồng mình, bà gào thét, rồi đập cửa xông vào, giằng xé lấy cô gái kia rồi đánh túi bụi.
Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt cô ta, bà ngay lập tức dừng tay, miệng lẩm bẩm không nói lên lời : “ Cô…cô….”
Còn cô gái đó thì nhìn thẳng vào mắt mẹ tôi, miệng cười khẩy rồi nói “Tôi đã bảo bà là tôi nói là tôi đã làm mà, giờ bà tin chưa?”
Còn chồng tôi thì anh ta cứ đứng ngẩn người ra.
Mẹ chồng tôi vội vã kéo tay tôi về trong khi tôi chẳng hiểu có chuyện gì đang xảy ra.

Sau đó, mẹ tôi gọi Tú về nhà, bắt anh ấy phải chấm dứt mối quan hệ với cô gái đó. Nhưng Tú dứt khoát không chịu, anh bảo anh đã yêu cô ta và sẽ sớm ly hôn với tôi để lấy cô gái đó làm vợ. Tôi chết lặng khi nghe chồng mới cưới nói vậy, còn mẹ chồng tôi cứ tiếp tục làm bù lu bù loa lên.
Hai hôm sau, tôi nhận được cuộc gọi của Oanh – cô tình nhân của chồng hẹn gặp vì muốn nói chuyện. Oanh dặn tôi đừng kể cho mẹ chồng biết, cô ta hứa sẽ kể cho tôi một bí mật động trời.
Khi gặp nhau, Oanh nói chuyện với tôi rất tử tế. Cô ấy đã kể cho tôi rất nhiều chuyện, đưa tôi đi từ bất ngờ này đến sửng sốt khác. Hóa ra là năm xưa, mẹ chồng tôi đã ngoại tình với bố của Oanh, khiến ông bỏ bê gia đình, vợ con.
Hai mẹ con Oanh cũng đã từng đi đánh ghen và cầu xin mẹ chồng tôi buông tha cho gia đình họ. Cuối cùng mẹ Oanh vì quá đau buồn mà lâm bệnh nặng và qua đời. Oanh đã từng nói với mẹ chồng tôi rằng “Rồi có ngày tôi sẽ phá nát gia đình bà”. Và đến hôm nay thì Oanh làm thật, nhưng cô ấy cũng yêu Tú thật lòng.
Oanh đưa cho tôi xem qua thử thai 2 vạch và nói đã mang thai được 7 tuần. Tú hứa sẽ làm đám cưới và Oanh mong tôi rút lui.
Tôi không trả lời bất cứ điều gì với Oanh. Lẳng lặng trở về, trên đường đi tôi suy tư rất nhiều. Hóa ra trong việc này, tôi lại là người phải trả giá cho tội lỗi của người khác. Tôi lại là người phải chịu đựng tất cả mọi chuyện. Tôi biết là mình sẽ phải rút lui thôi, vì ngay từ đầu tôi đã không thuộc về gia đình đó rồi.