Sự nghiệp ổn định hay hôn nhân hạnh phúc đều là những điều mà ai cũng cố gắng để đạt được trong cuộc sống. Tôi cũng đã từng may mắn có được cả hai thứ trọn vẹn như thế. Nhưng hạnh phúc của tôi vỡ tan như bong bóng khi sự nghiệp của tôi bỗng dưng sụp đổ cách đây 6 tháng và dường như tận cùng của khổ đau chính là việc tôi phát hiện vợ ngoại tình với sếp Nhật để được thăng chức. Nguyên nhân cũng chỉ vì cuộc sống này quá khó khăn.
Ở đỉnh cao sự nghiệp, tôi cũng có cả cuộc hôn nhân viên mãn
Tôi là trưởng phòng kinh doanh và cổ đông của công ty vận tải do một người bạn sáng lập. Sau nhiều năm chật vật cạnh tranh với thị trường thì công ty của tôi cũng có chỗ đứng trong ngành. Tôi tự tin mang đến cho vợ con cuộc sống sung túc, mọi người nhìn vào ai cũng ngưỡng mộ.
Vợ chồng tôi vốn là bạn từ thời đi học ở quê. Cả hai đều thi đỗ đại học trên thành phố, cuộc sống sinh viên với những khó khăn đã kéo chúng tôi lại gần nhau, rồi yêu thương nhau từ lúc nào không hay. Dù vợ tôi không phải là người phụ nữ xinh đẹp nhưng là người duyên dáng và khéo léo. Hơn nữa, là người đã luôn bên cạnh tôi từ những ngày tôi là một thằng sinh viên nghèo, vậy nên tôi không chỉ dành cho vợ tôi tình yêu mà còn là sự tôn trọng.

Sau khi sinh bé thứ hai vì nhà không có người trông con giúp, mà vợ chồng tôi lại không an tâm giao con cho giúp việc nên vợ tôi đã quyết định hy sinh công việc để ở nhà chăm con cho bé cứng cáp. Tôi càng thương yêu vợ mình nhiều hơn.
Kinh tế vững chắc nên tôi hiểu được cái vợ tôi cần là thời gian của tôi dành cho gia đình, nên lúc nào tôi cũng cố gắng tranh thủ tối đa thời gian rảnh dành cho vợ con. Cũng vì sự thấu hiểu lẫn nhau mà gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười, sự ấm áp.
“Thất nghiệp” – Gia đình tôi vơi vào tình thế khó khăn
Đôi khi tôi chợt mỉm cười vì nghĩ rằng ông trời ưu ái ban cho tôi nhiều niềm vui hơn là nỗi buồn. Thế rồi một ngày cách đây 6 tháng, tôi mới nhận ra rằng không có gì là hoàn hảo, chỉ là biến cố đang chờ đợi tôi ở phía trước mà thôi.
Công ty phá sản do phải đền bù cho một hợp đồng lớn mà công ty không đủ khả năng thực hiện. Người bạn của tôi phải bán hết tài sản để trả nợ, tôi là cổ đông nên cũng có trách nhiệm trong tổn thất đó.

Sau khi công ty giải thể, tôi từ một trưởng phòng oai phong trở thành kẻ thất nghiệp. Không phải tôi không có năng lực để tìm một công việc khác mà do tôi chưa từng chuẩn bị tinh thần cho tình huống này nên tôi bị stress nặng, cả ngày giam mình trong phòng với thất bại đầu tiên trong sự nghiệp.
Không còn là người đàn ông trụ cột của gia đình khi tôi bị mất việc làm. Còn bao nhiêu dự định mà tôi đang muốn thực hiện sẽ ra sao? Giờ khoản tiền tiết kiệm ít ỏi làm sao đủ để chi trả cho các khoản chi tốn kém hàng tháng. Tôi không nghĩ rằng mình lại chìm đắm trong thất bại lâu như thế, tôi thường xuyên cáu gắt với tất cả mọi người bởi tôi cảm thấy bị tổn thương lòng tự trọng.
Cho đến một hôm, vợ tôi bảo rằng cô ấy đã được nhận vào làm tại một công ty nước ngoài. Cô ấy sẽ cùng tôi giúp gia đình vượt qua khó khăn này. Tôi càng thất vọng về bản thân khi không còn là chỗ dựa vững chắc cho vợ mình.
Vợ đi làm, còn tôi vẫn chưa thể vượt qua cú sốc công ty phá sản. Sống ở cái thành phố này, nếu chỉ bằng tiền lương của vợ tôi thì làm sao đủ, tôi cứ suy sụp và bế tắc. Tôi mượn rượu để giải sầu và say xỉn, một thằng đàn ông lại phải sống bởi tiền vợ mình kiếm ra, tôi thật vô dụng.
Đứng lên sau biến cố
Sau biến cố của tôi, có thể nói vợ tôi là người phụ nữ thật mạnh mẽ. Trong lúc tôi suy sụp thì cô ấy đã ở bên cạnh an ủi, có lẽ nếu là người khác tôi đã bị dày vò. Vợ tôi đã vực tôi dậy sau khó khăn, tôi xin được vị trí chuyên viên dự án trong một công ty xuất nhập khẩu. Thu nhập hoàn toàn thấp hơn trước rất nhiều, nhưng tôi sẽ cố gắng cải thiện từng chút một.

Tôi đã có ý định cho các con nghỉ học ở trường quốc tế vì sợ không đủ khả năng theo học, nhưng vợ tôi gạt đi vì không muốn con thay đổi môi trường, cô ấy nói rằng sẽ phấn đấu nhiều hơn trong công việc để được thăng chức. Nếu vậy, cuộc sống của gia đình tôi sẽ không bị xáo trộn quá nhiều. Cứ thế vợ tôi làm việc chăm chỉ và cần mẫn hơn ai hết.
Rồi ít lâu sau, vợ tôi rạng rỡ thông báo với tôi rằng cô đã được cân nhắc lên trưởng phòng nhân sự. Niềm vui đến nhanh hơn tôi nghĩ, cô ấy đã được đền đáp sau khoảng thời gian đi sớm về muộn cùng những chuyến công tác đột xuất. Tôi mừng cho cô ấy. Nhưng tôi có cảm giác vợ mình đã bị cuốn theo công việc, cô ít dành thời gian hơn cho gia đình, đặc biệt là cho tôi.
Cô ấy thường xuyên về muộn khi các con đã đi ngủ với bộ dạng mệt mỏi vì lý do phải đón tiếp các đối tác từ Nhật sang. Cả tuần tôi chẳng chạm vào người vợ vì cứ lên giường là cô ấy ngủ say như chết. Rồi những chuyến về quê vào cuối tuần của gia đình cô ấy nhiều lần không đi cùng vì phải đến công ty họp bàn chính sách mới gì đó. Tôi vừa thương vợ vừa có chút lo âu khi mối quan hệ của chúng tôi không còn được mặn nồng như trước.
Dần dần, những cuộc gọi từ sếp Nhật của cô ấy bắt đầu làm phiền tôi. Họ thường xuyên gọi điện "trao đổi công việc" với thứ ngôn ngữ tôi không thể hiểu nổi. Tôi đã nhắc nhở với vợ mình rằng nên rạch ròi công việc và riêng tư, về đến nhà thì đừng để công việc ảnh hưởng.
Thời gian này vợ tôi cũng chăm chút hơn ngoại hình, cô ấy mang về nhiều những món đồ trang sức hay quần áo, túi xách xa xỉ do "đồng nghiệp" đi công tác nước ngoài về tặng.
Không hiểu sao tôi thấy bất an, tôi xâu chuỗi lại hết tất cả những vấn đề trong mối quan hệ gần đây của chúng tôi. Tôi ngờ rằng, cô ấy có lẽ đang lừa dối tôi, mối quan hệ giữa vợ tôi và sếp người Nhật có lẽ không đơn giản chỉ là công việc. Tôi bị dày vò bởi những ngờ vực chưa có căn cứ rõ ràng. Tôi nghĩ cách để xác minh nhưng thực sự rất khó bởi thời gian họ ở cùng nhau trên công ty rất nhiều.
Chợt nhớ đến dịch vụ thám tử với câu chuyện của đồng nghiệp cũ. Tôi quyết định sẽ nhờ đến thám tử điều tra ngoại tình để tháo gỡ giúp tôi những nghi ngờ về vợ mình.
Tìm hiểu trên mạng thì biết đến công ty thám tử Linh Hà, sau khi trao đổi tôi thấy họ là những người làm việc chuyên nghiệp và đáng tin cậy. Vừa quyết tâm tìm ra sự thật lại vừa thấy có lỗi vì đã không tin tưởng vợ, tôi vẫn luôn hi vọng những nghi ngờ này do tôi quá nhạy cảm mà thôi.
Hạnh phúc tan vỡ
Đã 4 ngày kể từ khi tôi đến làm việc với thám tử, tôi luôn ở trong tâm trạng thấp thỏm và lo âu mong chờ kết quả. Mỗi cuộc gọi đến đều khiến tôi giật mình như làm điều gì sai trái. Rồi điều gì đến sẽ phải đến, thám tử gọi điện và gửi cho tôi ảnh kèm địa chỉ nơi vợ tôi và một người đàn ông đang ở cùng nhau. Tôi sững sờ khi trên địa chỉ là tên của một khách sạn cao cấp. Rồi những bức ảnh, họ nắm tay thân thiết tiến vào khách sạn. Trong ảnh không ai khác chính là gã sếp người Nhật mà tôi nghi ngờ.

Cả bầu trời như sụp đổ trước mắt tôi, vợ tôi đã ngoại tình, cô ấy đã phản bội tôi. Lúc đó, tôi chỉ muốn chạy đến ngay trước mặt họ để vạch trần mối quan hệ tội lỗi. Nhưng có một điều gì đó lại ngăn cản tôi lại, tôi không đủ bản lĩnh để nhìn vợ mình ôm ấp người đàn ông khác. Sự thật trần trụi là tôi đã mất tất cả, tôi trách cuộc sống sao lại tàn nhẫn lấy đi của tôi mọi thứ trong thời gian ngắn như vậy.
Hôm đó, tôi quyết định gửi hai con sang nhà người em họ, chờ vợ mình về để nói rõ hết mọi chuyện. Cũng như nhiều lần khác, hơn 11h đêm cô ấy mới trở về nhà. Lúc đầu, cô ấy hơi bất ngờ khi thấy tôi ngồi như chết chân trong phòng khách mà không bật đèn.
Tôi đã cố kiềm chế nhưng không thể ngăn mình tát một cú như trời giáng vào má vợ mình. Cô ấy ôm mặt, ngồi sụp xuống sàn, cô ấy rõ hơn ai hết rằng tôi đã biết hết tất cả mọi chuyện. Tôi đã chửi vợ mình bằng những ngôn từ thậm tệ nhất. Cô ấy chỉ ngồi khóc nghẹn mà không giải thích điều gì trong khi cái tôi cần là một lời biện minh dù không thể tha thứ.
Hai chúng tôi cùng ở trong căn phòng tối, không ai dám nhìn thẳng vào mắt đối phương. Không gian này cách đây không lâu vẫn là một căn phòng đầy ắp niềm hạnh phúc của cả nhà mà sao giờ lại trở nên tối tăm và lạnh lẽo đến vậy.
Rồi vợ tôi phá vỡ bầu không khí u ám bằng lời nói thều thào như không còn sức lực. "Anh ơi, em sai rồi, tình yêu của em không thay đổi, mình có hàn gắn được không anh?" Chỉ một câu nói thôi mà trái tim tôi tan nát, tôi hiểu rằng cô ấy chưa bao giờ hết yêu tôi, chỉ là khát vọng được thăng chức, kiếm được nhiều tiền đã làm mờ lý trí. Nhưng điều đó có thay đổi được gì? Trong đầu tôi chỉ là những hình ảnh vợ tôi tiếp xúc da thịt với gã đàn ông kia, điều đó làm tôi kinh tởm, chóng mặt và buồn nôn. Tôi ghê sợ thực tại của mình.
Những ngày sau đó, tôi chọn ở lì trong phòng, còn vợ tôi xin nghỉ phép về quê cùng với các con. Trên bàn làm việc của tôi là tờ đơn ly hôn viết dở, tờ đơn mà tôi vẫn chưa thể hoàn thành vì mỗi lần cầm bút viết là tim tôi bị bóp nghẹt. Lòng tự trọng của một thằng đàn ông thôi thúc tôi ly hôn vì không thể tha thứ cho người vợ dối lừa, nhưng dường như bên trong còn là một người chồng yêu vợ thương con đang cố níu giữ thứ hạnh phúc mong manh.
Cuối cùng, điều mà tôi chọn là tha thứ, bởi lẽ trong cuộc sống này, phá vỡ luôn dễ dàng hơn là sự vun vén và hàn gắn. Tôi tha thứ cho người phụ nữ tôi từng rất tôn trọng.